Dậy lúc 6 giờ còn tối mù vì trời mưa, hôm nay đi thăm Khu bảo tồn Ngorongoro có miệng núi lửa đã tắt trên cạn lớn nhất thế giới. Không thể hình dung cảnh và thú sinh động đến thế. Bao nhiêu hoa và cây đặc trưng của Phi châu vùn vụt bên đường nhưng chỉ tới chỗ an toàn xe đăc chủng mới dừng mở cửa cho cả đoàn chụp ảnh.
Tuyệt vời nhất là bầy ngựa vằn ung dung tạo dáng dưới bóng cây, sau đó hai mẹ con ngựa dẫn nhau đi tìm nước uống thật thân thương. Rồi đàn lợn rừng có sừng và bờm rất lạ mắt và lần đầu tôi biết một loài tên Wilderbeast, người bản địa gọi là Gnugnu rất hiếu chiến, thật may đã bắt gặp cảnh kịch chiến của chúng chắc hẳn vì tranh giành” tình cảm” một bóng hồng…
Thật lạ khi chỉ một con báo vừa bằng chú chó săn có thể làm hàng trăm con linh dương rùng rùng bỏ chạy mà chẳng biết xúm vào cho nó trận đòn trăm đánh một “chẳng chột cũng què” haha. Lần đầu trông thấy linh cẩu, ai cũng hồi hộp chờ xem hung thần của bầy thú di cư này săn mồi bởi chúng luôn rình rập phía sau chờ con nào yếu mệt tách xa đàn một quãng là xông vào cắn xé không thương xót.
Có lúc đến gần khu làng người Maasai thì lũ trẻ ùa ra mời chụp ảnh và xin bánh kẹo. Trước khi tới đây chúng tôi dặn nhau đem theo đồ chơi, dụng cụ học tập và quần áo cũ dành riêng một buổi đi thăm làng. Từ trên xe thấy những căn nhà mái rạ nhỏ xíu ẩn mình giữa cây cỏ có con đường mòn đầy hoa đồng nội đưa lối tôi ước ao bỏ mọi lo toan trở về với thiên nhiên hoang sơ.
Dù cuộc sống còn nghèo nhưng người dân vẫn giữ nét hồn nhiên và bản sắc dân tộc. Ngay hôm đầu thăm nhà văn hoá vùng Arusha của Tanzania tôi kinh ngạc trước sự tinh xảo của các điêu khắc gỗ và màu sắc lung linh từ những bức tranh trưng bày rất mộc mạc. Một vẻ đẹp toát ra từ đời thường làm ta ngất ngây..
Nghe tôi đi châu Phi ai cũng tò mò việc ăn ở và đó là mối lo đầu tiên mọi người hỏi nhà tổ chức tour, rồi thì sau vài hôm đầu phải thừa nhận điều kiện không thua kém cả Mỹ lẫn châu Âu chưa kể về cảm xúc có phần thăng hoa hơn.
Hạ cánh ở Kili khá nhiều du khách Tây đeo tòng teng tấm thảm tập yoga, họ khai làm visa thời gian ở đây từ 10 ngày tới cả tháng, sau đêm qua ngủ lều và đêm trước ở Farm House (4 sao) trong rừng thì tôi rất muốn được như họ.
Ý thức bảo vệ môi trường những nơi tôi đi qua thật tuyệt vời: họ dùng năng lượng mặt trời, nhà cửa thiết bị toàn vật liệu thân thiện môi trường và từ năm ngoái nhà nước đã ban hành luật cấm “túi nilon”. Quan sát cuộc sống người bản địa còn nghèo nhưng sống thuận với tự nhiên khắc nghiệt. Nước rất hiếm nên không trồng trọt loài cây gì được mà dân chỉ chăn thả gia súc, chính phủ ưu tiên một số khu vực trong các khu bảo tồn thiên nhiên cho người dân vào ban ngày tận dụng nước và nguồn thức ăn dồi dào ở đó.
Vé thăm quan Amboseli 60$/người và 75$ ở Ngorongoro cùng phí mỗi xe địa hình 300$ chở 6-8 khách để tạo những điều tốt nhất bảo đảm sự hoang dã nguyên sơ làm mê đắm biết bao con người từ xứ sở văn minh.
Châu Phi không quá nóng mà chủ yếu là thiếu nước nên đất đai cằn cỗi. Nơi nào cây cối xanh tươi thì ở đó có nguồn nước hay hệ thống thuỷ lợi tốt. Đã qua nhiều ngày mà chỉ một buổi trưa nhiệt độ trên 30 còn lại sáng chiều mát mẻ như thời tiết Đà Lạt, ban đêm trung bình 17*C.
Hoa lá đẹp kinh hồn, không tả nổi !
Tác giả: Hạnh Lê
Fanpage: Những Tản Mạn Nhỏ
Leave A Reply