Tôi luôn tự nhủ sẽ trở lại nơi này. Myanmar quả là đặc sắc làm tôi ngỡ ngàng không biết phải kể về miền đất nào trước tiên khi vừa trải nghiệm chuyến đi tháng 3/2019 từ Bagan qua Mandalay lên tới hồ Inle gần giáp biên giới Ấn Độ.
Thôi hãy bắt đầu từ thời điểm 5g sáng rời khách sạn đi săn mặt trời trên các ngọn tháp cổ. Từng được ngắm bình minh trên nhiều hòn đảo mồ côi: Bali, Maldive, Sri Lanka và cả vùng băng đảo Iceland tuyết trắng thì phải nói những tia nắng đầu tiên của Bagan chẳng mấy ấn tượng mặc dầu đã nổi tiếng thế giới.
Tự hỏi hay mình không may tới đây vào ngày trời đầy mây, còn khinh khí cầu thì chỗ nào chả có?
Nhưng đền đài Bagan thì vô cùng đặc biệt, nó rải rác khắp mọi nẻo đường, trong từng con ngõ lớn nhỏ xen lẫn nhà cửa, sát ngay chỗ bán buôn của người dân, đem lại cảm giác thân quen phong trần khác với một Angkor kỳ vĩ, tinh xảo mà u buồn, thâm nghiêm.
Dòng sông Ayeyarwaddy trải dài 42km cùng các ngôi làng nhấp nhô mái vàng long lanh dưới ánh mặt trời. Người người đổ tới chờ hàng giờ đón bình minh và ngắm hoàng hôn Bagan phải chăng vì dưới ánh nắng trong veo thì lớp lớp đền đài phủ bụi thời gian mới tái hiện một lịch sử huy hoàng đầy đau thương của quá khứ…
Đến đây đừng dại dột sử dụng taxi. Bạn hãy thuê chiếc xe đạp lang thang, chỉ một cung đường ngắn đã thấp thoáng vài ngôi chùa cổ hay lãng mạn hơn thì lắc lư theo tiếng vó ngựa chuyến xe thổ mộ trước bình minh,lọt thỏm giữa vài người bản địa hiền hoà.
Thật khó khăn khi kể về những ngôi chùa tôi đã ghé thăm và đi qua trên vùng đất có tới 2,500 đền chùa còn tồn tại từ hơn 10,000 cái qua gần ngàn năm. Đó là ngôi đền Myinkabar mang biểu tượng tình yêu giữa hoàng đế Kyansittha và hoàng hậu Thambula kiến trúc gần giống như Taj Mahal của Ấn Độ.
Ngôi chùa huyền bí Dhammayangyi do nhà vua Natharu xây từ thế kỷ 12 ẩn chứa nỗi xót xa của lịch sử: vua kết hôn với công chúa Ấn không hiểu vì lý do gì lại giết vợ nên Vương triều Ấn Độ cử một đội sát thủ sang trả thù. Chùa có kiến trúc khác lạ khiến du khách dễ nhận thấy từ xa nhưng rất ít người dám bước vào trong bởi các lối đi và hành lang đều bị bịt kín gây cảm giác rùng rợn.
Cùng xuất hiện trong thế kỷ 12, chùa Shwegugyi là câu chuyện buồn của vị vua đang xây dựng thì bị ốm,con trai muốn cướp ngôi nên đem vua cha lâm trọng bệnh tới đây,không chịu nổi nắng gió vua đã chết trên đường.
Mingalar Zedi (thế kỷ 13) là ngôi chùa suốt đời dang dở vì lời sấm truyền đến tai nhà vua nếu hoàn thành Vương quốc của ngài sẽ diệt vong.
Một chùa nhỏ hoang tàn nép bên sông Ayeyarwaddy ai cũng phải dừng chân vì quá đẹp. Tên chùa khó nhớ ghê: Shwe Kun Cha Hpaya. Chưa bước qua cổng mà các NAG trong đoàn đã lăn lê sát mặt đất tìm chỗ đặt góc máy ưng ý nhất. Lạ lùng là chính nơi này tôi thấy thời gian ngừng trôi bởi vẻ đẹp một bức tường gạch loang lổ hay bóng cây trơ trọi trong khu vườn hoang dưới mặt trời đổ lửa cuối mùa khô.
Ananda là ngôi chùa trắng có tháp vàng rực rỡ in lên bầu trời xanh ngắt không một gợn mây được bảo tồn tốt nhất ở Bagan. Chùa có 4 mặt với các ô nhỏ chạm khắc nhiều hình tinh xảo. Tôi như ngạt thở trước 8 cánh cửa tứ phía cao từ mặt đất lên trần bằng thứ gỗ dày và rắn như sắt.
Tại chùa Kuthodaw tôi được chiêm ngưỡng hơn 1,000 tấm bia trắng muốt in toàn văn cuốn kinh Phật cổ mới vô cùng ngưỡng mộ sự tôn kính của người dân Myanmar với đạo Phật từ bao đời nay.
Đến đây chắc nên dừng để tặng bạn những hình ảnh tuyệt vời không tìm thấy ở bất cứ nơi đâu.
Tác giả: Hanh Le
Kì 1: travelsandculture.com/den-ho-inle-de-cam-nhan-niem-hanh-phuc-vo-cung-gian-di
Leave A Reply